Tâm sự trải lòng của một phụ huynh có con mê Game quá độ

“..Má đã đứng sau lưng con, chờ suốt 3 đồng hồ ngoài quán điện tử để đưa con về nhà. Dẫu biết con khó có thể cảm nhận được gì bởi vì tâm trí con giờ đây đã bị chi phối hoàn toàn bởi thứ ma lực toát lên từ chiếc máy tính ấy rồi…” – Trích những dòng đầu trong bức mail tâm sự mà Game4V nhận được từ Lê Tuyết – một vị phụ huynh có con mải chơi Game.
Cứ một lúc, Má lại lay nhẹ đôi vai khuyên bảo con nên về nhà, bởi vì cũng sắp chiều muộn rồi. Cứ một lúc, Má lại hoảng hốt coi qua chiếc đồng hồ đang treo trên tường. Không phải vì má lo con chơi Game quá nhiều rồi dẫn tới ảnh hưởng không tốt về tâm trí cũng như thị lực, mà Má lo rằng trễ giờ Ba con đi làm về, không thấy con ở nhà sẽ đoán biết rằng con trốn đi chơi điện tử, rồi sau những lần thế này con sẽ nằm bệt vì ốm đòn mất thôi. Tính của Ba con trước giờ con biết, ổng thương con nhưng cũng rất nóng tính, mà ba con có biết được chuyện Má dung túng cho con lén đi chơi điện tử như vậy thì.. hẳn ba con sẽ buồn, giận và thất vọng nhiều lắm. Con có biết chăng? Tâm sự, tâm sự

Kết hôn với Ba con – một người đàn ông sống đậm tính gia trưởng, nên tất nhiên Má hiểu rằng tâm sự Ba con luôn muốn con một tâm một lòng theo học hành nên người, chứ ổng không hề thích thú với việc cho con tiếp xúc với trò chơi điện tử. Vậy nên so với những đứa trẻ cùng trang lứa thì có lẽ con trai của Má đã phải chịu thiệt thòi nhiều về tuổi thơ, có thể con đã từng thấy Ba má thật kỳ quặc khi bắt ép con học hành nhiều hơn chúng bạn, trong khi chúng bạn có thể thoải mái sử dụng những món đồ công nghệ đắt tiền như Iphone, Ipad và chơi những trò chơi yêu thích thì con lại phải ở nhà nhiều hơn để học.
Rồi khi chúng bạn hàng ngày hàng tuần được nghỉ ngơi, vận động thể thao hay đi đây đó du lịch cùng với gia đình thì con vẫn phải ở nhà lo học. Ít ỏi thời gian lách được ra khỏi nhà thì lại là những lúc con đi học thêm. Biết trách nhiệm của mình luôn là sự lo lắng cho tương lai của con, nhưng lỗi phần nhiều ắt hẳn cũng là do Ba và má đã dành quá nhiều thời gian để kiểm soát, chỉ đạo con thay vì là một người bạn bên cạnh con thực sự.
Với cuộc sống này, con không phải là cậu bé khờ khạo Nôbita và cũng không thể có chú mèo Đôrêmon chui ra từ gầm bàn học, giúp đỡ con những vấp ngã cuộc đời khiến bố mẹ an tâm, mà mọi thứ phải là do chính sự quan tâm của Ba và má dành cho con.

Nhưng con yêu à.. Má và Ba thay nhau xin lỗi con..
Xin lỗi con vì khoảng thời gian chỉ biết bám vào công việc mà Ba má đã quên đi con..
Xin lỗi con vì những lúc lầm tin rằng: chỉ cần cho con mọi thứ mình nghĩ là con muốn mà Ba má đã bỏ dần đi cảm nghĩ của con..
Xin lỗi con vì đã để con tiếp xúc với trò chơi điện tử quá sớm và cũng quá trễ, không biết ở bên cạnh định hướng cho con đâu là mặt sai mặt đúng của trò chơi điện tử. Buông thả con, để rồi khi con đã cuốn vào vòng xoáy mạnh mẽ như vậy rồi thì rất khó có thể khuyên bảo con được nữa. Má biết rất khó khăn trong chuyện này, nhất là với thời điểm tâm lý của con phát triển chưa ổn định, giữa hai thế hệ mẹ con ta rât khó để có thể nói chuyện. Và nếu làm không khéo, có thể con sẽ vì chuyện này mà rời xa gia đình mãi mãi.
Cho nên suy nghĩ tìm ra lối thoát khi ấy, mẹ đã quyết định giấu giếm Ba để cho con được chơi game, để con sẽ có những khoảng thời gian vui thú riêng của mình với những trò chơi mạng ảo. Vẫn hi vọng là con biết tôn trọng thỏa thuận giữa Má con mình, tuy nhiên ngày thì con yêu của Má càng tỏ rõ thái độ ham mê Game quá mức độ, tính tình cũng dần như trở nên cộc cằn khó tính hơn bội phần.
Má rất lo vì không biết sau đó sẽ phải làm gì tiếp theo, Má rất lo vì tới khi nào đó Ba phát hiện ra thì mọi chuyện lại càng trở nên tồi tệ hơn. Tâm sự nhiều thế này, không biết rằng con có đọc được? Đọc được thì con liệu có thể hiểu được bao nhiêu đây?
► Các bậc phụ huynh có cảm nhận gì về tâm sự của bác Lê Tuyết sau những lời chia sẻ này? Hãy tham gia bình luận cùng Game4V trong phần bình luận phía dưới nhé! Hãy xóa bỏ định kiến không tốt và sai lầm về Game, chúng tôi hi vọng sẽ là chiếc cầu nối giúp xóa nhòa đi khoảng cách và tư tưởng giữa hai thế hệ già – trẻ!
}























